Khoảng 1 2 năm sau, hắn sẽ phế truất Rashta vì lý do năng lực yếu kém, và sẽ tái hôn lại với Navier. Bạn đang xem: Truyện tranh hàn quốc cổ đại. Với kế hoạch vậy, hắn sẽ vừa có người kế vị, vừa có người tình và một người vợ mẫn cán.
Bất luận tu vi cỡ nào thâm hậu thần tiên, chỉ cần trong lòng có chấp niệm, tranh luận trốn này tru tâm ảo cảnh. Học khuy tâm thuật da lông thiếu búi mang theo vài phần cảm giác say, thăm nổi lên Đông Hoa Đế Quân tâm.
Tố Tố cắt đứt tranh chấp của hai người, bất đắc dĩ nói: "Mình nói cho hai cậu, đừng vừa thấy mặt nhau là liền đấu võ mồm được không. Hai cậu kiếp trước là kẻ thù sao mà vừa thấy nhau là liền nói nhao nhao lên, tranh cãi làm mình thực đau đầu."
Danh Sách Chương. Quyển 1 - Chương 1: "Yêu" võ dương oai - Tỏ tình thất bại, ác mộng thành thật. Quyển 1 - Chương 2: Cướp đây! Đàn ông đứng bên trái, phụ nữ đứng bên phải. Quyển 1 - Chương 3: Động dục thuần khiết. Quyển 1 - Chương 4: V òng tuyệt duyên với đàn ông
Truyện Vị Hôn Phu Bất Đắc Dĩ - Quyển 1 - Chương 15 với tiêu đề 'Anh chỉ có cảm giác với em' Vị Hôn Phu Bất Đắc Dĩ Quyển 1 - Chương 15: Anh chỉ có cảm giác với em. Chương trước Chương tiếp . Trong phòng KTV1, âm thanh hỗn tạp, những tiếng tranh cướp micro ầm ĩ, bạn
. “Em thích anh!”“… Cô là ai?”“Em họ Tô, tên là Gia Áo, có nghĩa là chiếc áo nhỏ là tâm giao của nhà họ Tô, mẹ hy vọng em mãi mãi là tâm giao của bà!”“…”“Nhưng, em không dịnh làm tâm giao của bà, em muốn làm tâm giao của anh, bởi vì… em thích anh!”“Sau đó thì sao?”“Hả? Sau… sau đó? Sau đó, em và anh, chúng ta…”“Muốn yêu đương à?”Gật đầu lia lịa, gật đầu lia lịa.“Xin lỗi nhé, tôi không thích gái trinh.”“…”“Muốn kết hôn?”Hy vọng trùng trùng, gật đầu liên tục.“Cô học thuộc tam tòng tứ đức đã rồi hãy xuất hiện.”Ê? Gì vậy? Anh ấy đi rồi? Đi mà không hề lưu luyến!!!Tam… tam tòng tứ đức? Thứ quái quỷ gì thế? Ở thế kỷ hai mươi mốt này, thời đại mà vệ tinh bay toán loạn, phụ nữ nắm quyền, nam giới quỳ lạy bà chủ, cô, Tô Gia Áo, một thiếu nữ thời đại mới có tư tưởng và địa vị tân tiến, tại sao lại thích một tên vẫn còn chạy theo tàn dư của phong kiến thế này kia chứ?“Ding ding ding…”Một hồi chuông di động vang lên, Tô Gia Áo bực bội nhìn màn hình hiển thị, hoá ra là cô em dưới trướng của mình, Tiêu Oai. Lập tức cảm thấy sống mũi cay cay, tâm trạng muốn được an ủi, cảm thông, chia sẻ trỗi dậy, cô run rẩy đưa điện thoại áp vào tai“Tiểu Oai…”Giọng nói tràn ngập bi thương và thấm đẫm chất thất tình khổ sở vừa thoát ra, đầu dây bên kia đã gào khóc kinh thiên động địa với tốc độ còn kinh khủng hơn cả cô, tranh đoạt để lên tiếng trước, hoàn toàn chiếm lĩnh cơ hội kể khổ, xả stress lẫn tìm người kia làm thùng rác.“Chị Tiểu Áo ơi!! Em không thiết sống nữa đâu! Hu hu hu!!”“Ê… gì đấy?” Tại sao từ ngữ của cô lại chạy tọt vào họng người khác rồi, hơn nữa lại còn vang lên với giọng điệu thê thảm, khóc lóc rên rỉ hơn cả cô nữa?“Em thất tình rồi… Hu hu hu!!!”“Hả… hả?!” Sao đến cả thất tình học cũng học theo cô vậy, để cô than vãn, xả stress trước đi, cô không muốn bị làm thùng rác trong cái thời điểm cực kì khổ não này đâu!“Anh ấy nói chúng ta trang điểm quá đậm, doạ bạn bè chết khiếp, thu phí bảo kê, chúng ta là những đứa con gái bất lương mà anh ấy ghét nhất, là đồ con gái hư hỏng không biết xấu hổ, không đoan trang, ức hiếp nam sinh, lại còn biến họ thành thứ đàn ông xấu xa chuyên hút thuốc, uống rượu, chọc ghẹo con gái nhà lành…”“Đùng!”Tô Gia Áo như bị đạp phải đuôi!“Khốn kiếp, thằng nhóc thối tha, khốn nạn của nhà nào hả, dám nói chị như thế, đưa chị số điện thoại của hắn mau, chị không đập cho hắn mặt mũi nở đầy hoa đào thì hắn sẽ không biết tại sao hoa lại đỏ như thế!”“Đúng đó, đúng đó, anh ấy thật quá đáng, hu hu hu, còn nói sau này em đừng có tìm anh ấy nữa, tiện thể còn kêu chị cả nhà em, tức là chị ấy, không được bám theo anh cả có khí chất đàn ông nhất mà bọn họ tôn trọng Tiêu Yêu Cảnh nữa. Anh cả của họ chỉ xứng với phụ nữ tốt, không thể ghép đôi với cái đầu heo gì gì đó không có tí khí chất phụ nữ nào như chị!”Muốn chửi thề hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà tên khốn ấy Giao Áo hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ hình thượng chỉ cả luôn cho người khác có cảm giác an toàn của mình, miễn cưỡng ra vẻ mạnh mẽ đáp “Ai nói với em là chị để ý tên Tiêu Yêu Cảnh không có tiền đồ đấy thế? Thích cái loại hàng hoá đó thì em bảo chị vứt mặt mũi mình đi đâu hả? Hừ, cái loại cậu ấm hư hỏng, tưởng mình giàu có, gia trưởng, rồi xem phụ nữ như quần áo, vừa dở hơi lại còn mắc chứng tự sướng, thứ đàn ông hư hỏng chỉ biết dùng nửa dưới để suy nghĩ, lại còn thêm đầu óc như heo, có bắt chị lấy pê đê còn hơn để ý tới anh ta!”“Thật… thật thế sao? Hôm kia chị chẳng khen anh ta có phong cách đàn ông, phong độ, khí chất, phóng khoáng gì gì đó đều có đủ hết cơ mà?”“Khí… cái khỉ ấy! Chị không thèm để ý tới tên Tiêu Cảnh đó, mẹ chị đã sắp đặt sẵn chuyện hôn nhân ở nhà rồi, người ta vừa đẹp trai vừa có tiền, nói chuyện nhẹ nhàng, dịu dàng, đối xử lịch thiệp với phụ nữ, tam tòng tứ đức, hiền hậu nhu thuận, rất nghe lời chị đây, chị bảo anh ta đi hướng đông thì anh ta chẳng dám đi hướng tây, chị bảo anh ta ngồi anh ta cũng không dám quỳ!”“Chị… chị cả… người mà mẹ chị định sẵn cho chị là đàn ông sao?” Nghe có vẻ như một cô con dâu bị nhà chồng đàn áp trường kì, không có chút địa vị nào ấy.“Ôi, em không hiểu rồi, đó là quy tắc của gia tộc nhà chị, đàn ông phải nghe lời phụ nữ mà!”“Vậy à? Quy tắc gì mà biến thái quá thế…”“Tóm lại, chị đây tuyệt đối không để mắt tới cái tên khỉ mốc luôn rảnh rang bày trò gợi cảm, thích để lộ ngực dụ dỗ người khác, mặc áo sơ mi đen ra vẻ thoát tục, vòng bạc, nhẫn bạc chói mắt, đầu tóc rất mô đen kia đâu!”“…Ồ, như vậy là hay nhất…”“Thế nên em cũng đừng thích cái thằng quỷ sứ luôn lẽo đẽo bám theo anh ta nữa!”“Được rồi! Em nghe lời chị, không thèm quan tâm tới hắn nữa!”“Ừ, vậy thì tốt! Này, đợi đã, khoan cúp máy, chị hỏi chuyện này!”“Chuyện gì thế?”“Em có biết tam tòng tứ đức là cái quái gì không?”“Hả? Chị vừa dùng thành ngữ đó xong, sao giờ lại hỏi em?”“Hở? Chị chỉ thấy cái câu đó đọc lên nghe rất kêu nên tiện thì dùng chơi thôi… Này, hỏi em đấy, nếu chị muốn học cái tam tòng tứ đức gì đó thì có khó lắm không?”Tiểu Oai thở dài trong điện thoại nói “Tam tòng chính là tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử; tứ đức chính là công, dung, ngôn, hạnh. Nhưng mà, chị cả à, chẳng phải chị đã dạy chúng em rằng, nếu bản thân mình đang mặc quần áo mới mà lại gặp người con trai mình thích sắp chết đuối, thì chỉ khi nước không ngập quá đầu gối mới dược phép xuống cứu đó sao? Chị như thế mà lại đi học tam tòng tứ đức, thật là không thể rồi?”“…Em là đồ đầu heo! Đàn ông mà nước chỉ cao tới đầu gối thì cần em cứu làm gì? Những lời không có tí lôgíc như thế mà em cũng tin được!”“Thế tức là chị vẫn thích Tiêu Yêu Cảnh, vẫn muốn học tam tòng tứ đức vì anh ta?”Tình yêu quả nhiên rất vĩ đại, đến người luôn phóng khoáng tự do, không quan tâm đàn ông chỉ quan tâm quần áo như chị cả cũng có thể thay đổi!“Chị thèm vào! Chị nói rồi, chị đã đính hôn. Người ta yêu chị đến chết đi sống lại, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa nên chị đây tuyệt đối không thể thích cái tên vô vị nhạt nhẽo lại không có khí chất như Tiêu Yêu Cảnh được!”Nói xong cô cúp máy luôn!Mà nếu nói nữa thì chắc bị lộ mất, cô quay người định về nhà ăn cơm quay lại, cô đã nhìn thấy người khi nãy bỏ đi không thèm quay đầu lại. Không biết anh ta đã đứng sau lưng cô tự khi nào, càng không biết đã nghe được bao nhiêu câu rồi. Anh ta đang đút tay vào túi quần và hút thuốc với vẻ nhàn nhã, môi khẽ động đậy, điếu thuốc trên môi trễ xuống, đôi mắt đen nheo lại, ánh mắt nhìn cô lộ rõ vẻ cười cợt, châm biếm“Cô tuyệt đối, tuyệt đối không thể thích cái tên vô vị nhạt nhẽo lại không có khí chất như tôi đúng không? Hử?”“…” Mồ hôi lạnh túa ra…“Tôi suy nghĩ bằng nửa thân dưới, không có đầu óc, gia trưởng, tự sướng, lại còn là cậu ấm hư hòng?”“…” Mồ hôi lạnh đầm đìa.“Xem ra quả thật tôi không xứng với cô, đúng không? Tô… Gia Áo?”“…”Tiêu rồi, đừng ghi nhớ tên cô vào thời khắc này chứ, cô không hề cảm thấy vui vì điều đó chút nào, bởi đây vốn là hành động khoá chặt mục tiêu trước khi báo thù mà. Quên cô đi, quên cô đi, quên cô đi, làm ơn… Xem như cô chưa tỏ tình, cũng không hề thảm hại đến nỗi sau khi bị từ chối đã đi nói xấu người khác như yêu không giữ nổi thì bỏ đi vậy, giờ đây cô chỉ muốn giữ cái mạng nhỏ của mình thôi, hu hu hu… Hình tượng chị cả vĩ đại, lạnh lùng đáng để dựa vào chỉ dùng để lừa bọn em gái nhỏ thôi, tha cho cô đi!“Đing đing đing…”Đúng lúc này, di động của cô lại kêu lên thật vô duyên. Cô run rẩy nghe máy, bên kia lại một trận khóc lóc ầm ĩ, cô nhăn mặt lại, không kịp dò đoán xem ấn tượng của chàng trai trước mặt về mình có tệ hơn nữa hay không, cô sải từng bước lớn rồi chạy mất, trước đó còn quăng lại một câu“Em sẽ cố gắng học tam tòng tứ đức, trước khi thành công thì làm ơn xem như chưa quen biết em, bye bye!”Tiêu Yêu Cảnh trố mắt nhìn bóng dáng dang cuống cuồng tháo chạy kia, khoé môi hơi cong lên thành một nụ cười thích như chưa quen biết cô? Biết anh là người có thù tất phải báo sợ anh kiếm chuyện? Hừ, có gan gọi anh ra ngoài tỏ tình rồi nói bậy nói bạ, thế mà lại bỏ chạy giữa chừng. Muốn đùa với anh chắc?Không có cửa đâu!Tục ngữ nói đúng, cơm có thể ăn bừa nhưng không thể nói Gia Áo hoảng hốt bỏ chạy kia không thể ngờ rằng, câu nói đinh ước mà cô tiện miệng bịa ra, vừa hay được ông trời nghe thấy, thế là mộng đẹp đã thành!
Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn Trạng thái FULLSố chương 49Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Nguồn Gia Áo, một cô gái thời đại mới có tư tưởng mới và địa vị mới, lại lâm vào tình trạng dở khóc dở hiểu vì sao mà trên trời rơi xuống một vị hôn phu rất đẹp, hơn nữa còn rất “mong manh dịu dàng”, nấu ăn ngon, còn biết yếu ớt dịu dàng gọi cô là “thê quân”, nhưng ai mà cần cưới một ông chồng trong sáng đến độ chán ngấy này chứ! Dạng cô thích là phải như Tiêu Yêu Cảnh, dáng người cao to, nút áo mãi mãi chỉ cài đến nút thứ ba, bước đi phóng khoáng tự nhiên, phong lưu mê hoặc, thỉnh thoảng đốt một điếu thuốc, một vẻ nửa ưu tư nửa thâm tình nửa u buồn nửa rực vòng Phượng trên tay cô - tín vật đính ước giữa hai nhà - đã khởi động, khiến mọi đàn ông từ năm tuổi trở lên hễ chạm vào cô là bị xịt máu mũi điên cuồng, đến ông bố của cô cũng không tha. Tô Gia Áo phải làm sao để từ bỏ cuộc hôn nhân kỳ lạ mà cô không hề mong muốn này? Làm sao để cô mở khóa quy tắc gia tộc, xướng bài “nam nữ bình đẳng”, dâng hiến tình yêu của cô cho toàn nhân loại?
Editor vanilaTô Gia Áo, một cô gái thời đại mới có tư tưởng và địa vị tân tiến, lại lâm vào tình trạng dở khóc dở cười. Chẳng hiểu vì sao trên trời lại rơi xuống một vị hôn phu rất xinh đẹp, hơn nữa lại còn rất “thuỳ mị nết na”, nấu ăn cực ngon, yếu ớt dịu dàng gọi cô là “thê quân”, nhưng ai mà cần một ông chồng trong sáng đến độ chán ngấy như thế chứ! Dạng cô thích phải như Tiêu Yêu Cảnh, dáng người cao ráo, nút áo chỉ cài đến nút thứ ba, bước đi phóng khoáng tự nhiên, phong lưu mê hoặc, thỉnh thoảng đốt một điếu thuốc, vẻ nửa ưu tư, nửa thâm tình, nửa u buồn, nửa rực rỡ. Nhưng vòng phượng trên tay cô – tín vật đính ước giữa hai nhà – đã khởi động, khiến đàn ông tư năm tuổi trở lên hễ chạm vào cô là xịt máu mũi, đến ông bố của cô mà cũng không tha. Tô Gia Áo phải làm sao để từ bỏ cuộc hôn nhân kỳ lạ mà mình không hề mong muốn này? Làm sao đẻ cô mở khoá quy tắc gia tộc, xướng bài “nam nữ bình đẳng”, dâng hiến tình yêu của mình cho nhân loại.
Tình trang Đang cập nhậtĐang dịch Chap 10 Tiếng ViệtTác giả Đang Cập Nhật Thống kê00215044RomanceShoujoSmutĐọc từ đầuĐọc tập mới Osanai Sakura phải thay chị đính hôn với chủ tịch tập đoàn Hiiragi, trong khi cô chị lại cao chạy xa bay cùng người yêu. Sau nhiều lần tiếp xúc cô đã khám phá ra nhiều khía cạnh ấm áp của vị chủ tịch biến thái, chỉ biết lấy mục đich duy trì nòi giống làm mục tiêu kết hôn, cho dù đối tượng là ai, đích thị là heo nọc chính gốc... Nhưng làm sao đây? Cô sắp bị heo nọc dụ dỗ rồi !!! Cứu với !!!
Tác giả Tinh Dã Anh Thể loại hài hước, 3S, nữ tôn, ngược tâm nam, HE. Truyện kể về mối tình tay ba, cốt truyện đơn giản, ngược đời, không li kì hấp dẫn. Nhưng truyện ghi điểm bởi những chi tiết độc đáo, có ngọt sâu răng và cả ngược đến đau tim. Quý Thuần Khanh nam chính là người của tộc Đông Nữ – một nhánh còn tồn tại đến ngày nay của Nữ Nhi Quốc. Ngay từ nhỏ, anh đã được nuôi dạy để trở thành một người đàn ông mạnh mẽ, đầu đội trời chân đạp đất… KHÔNG!!! Anh được dạy tam tòng tứ đức, để trở thành người “chồng” thùy mị nết na của Tô Gia Áo nữ chính – người đã được hứa hôn với anh. Khi anh đã sẵn sàng để được “gả”, cô lại ném cho anh ánh mắt khinh ghét, nói anh quá dịu dàng, không phải mẫu người lí tưởng để làm chồng của cô. Và quan trọng hơn hết, cô đã có người mình thích. Đó là Tiêu Yêu Cảnh, một playboy chính hiệu. Về nam thứ Tiêu Yêu Cảnh, anh này thật ra không xấu như đầu truyện giới thiệu. Ban đầu, anh này giả vờ quen Gia Áo vì trò cá cược với bạn bè, nhưng về sau lại yêu cô thật. Mẹ và anh trai của nam thứ cũng rất thú vị, tạo nhiều tình huống gây cười cho truyện. *^O^* Vì đây là truyện thể loại nữ tôn nên nữ chính Tô Gia Áo thì có phần mạnh mẽ, biến thái xíu, đôi lúc hơi vô tình nữa, để nam chính nhìn thấy cô đi chơi với người khác, hôn người khác… Ngược nam nha w^o^w Anh lại rất ngoan nên không dám trách mắng cô, chỉ biết quan tâm, chăm sóc cô nhiều hơn. Các bạn đừng nghĩ anh Khanh mong manh dịu dàng thì không biết ghen nha. Anh có tính chiếm hữu hơi bị cao ấy, phúc hắc thì anh có thừa, còn độ biến thái có khi còn hơn nữ chính luôn cơ. Style của tác giả hơi độc nên nhân vật cũng cực độc luôn. Nam chính không quá manly mà moe cực kì =^_^=. Thuần Khanh rất thích mèo, nói Gia Áo khi khóc rất giống mèo cái, rất dễ thương ≧°◡°≦ . Còn nhiều chi tiết nữa các bạn nên đọc truyện sẽ cảm nhận rõ hơn nha. Bộ này đã được chuyển thể thành truyện tranh đã full tên là “Thiên giáng hiền thục nam”. Thuần Khanh trong truyện đẹp thoát tục luôn, có chibi vô cùng dễ thương. Khuyến khích đọc. ●*∩_∩*● Một đoạn trong truyện Nam sắc lồ lộ thế kia, không động lòng thì là lừa gạt người. Đôi môi đỏ mọng mấp máy như đang quyến rũ cô, nhưng bây giờ anh không tỉnh táo, nếu cô hôn liệu có mang tiếng là lợi dụng không? Hơn nữa anh đã say đến mức này rồi, phải nên nghỉ ngơi chứ không phải gần gũi nữ sắc. Say rượu làm càn là đại kỵ! … “Buông… buông em ra…” “Em muốn hôn anh?” Anh mút ngón tay cô, khi nói chuyện, lưỡi di chuyển lên xuống không ngừng. Cô không muốn đỏ mặt để anh thấy, ra vẻ như không có chuyện gì, mặt dày bảo “Tại… tại sao… không được à?”. Bạn trai cô, cô muốn hôn thì hôn chứ! “Không cho em hôn.” “Ủa? Tại sao?” “Ai bảo em hôn kẻ khác, hừ.” P/S Chống chỉ định các bạn ăn và uống khi đọc truyện, kẻo bị sặc á. Cảnh báo tim dễ bị tan chảy với các câu nói cực cute của nam chính ~ ——Khuê——
truyện tranh vị hôn phu bất đắc dĩ